"Đức Ki-tô đã chịu hiến tế, làm chiên lễ Vượt qua của chúng ta. Nào hãy hỷ hoan trong Chúa mà ăn mừng đại lễ" (1 Cr 5,7b-8a).

Thứ Sáu, 6 tháng 4, 2012

VÀI PHÚT THINH LẶNG



THỨ BẢY TUẦN THÁNH - NGÔI MỘ



Cả bốn Tin Mừng đều mô tả việc chôn cất Chúa Giêsu và cho biết rằng Ngài được chôn trong một cái hang, là loại mồ chôn xác thịnh hành vào thời đó. Một số vẫn còn được thấy hiện nay ở Giêrusalem.

Những cái hang như vậy, được đục đẽo từ đá, dùng để chôn một hoặc nhiều thành viên trong gia đình. Khi một người chết, xác được đặt vào một trong những hốc khoét trong vách, giống như giường ngầm trên những con tàu lớn.

Khoảng sau một năm, khi xác đã phân hủy, chỉ còn lại xương, người ta sẽ lấy cho vào một cái quách nhỏ được đặt ở chổ khác trong hang và nhường hốc đá trống đó cho một thi hài khác.

Theo cách này, một ngôi mộ không những có thể sử dụng cho cả gia đình, mà còn có thể dùng cho nhiều thế hệ nối tiếp nhau.

Lối vào hang được đóng kín bởi một tảng đá tròn, có thể lăn ra được khi cần vào bên trong mộ.

Chiều đến, có một người giàu sang tới. Ông này là người thành Arimathê, tên là Giôxép, và cũng là môn đệ Ðức Giêsu. Ông đến gặp ông Philatô để xin thi hài Ðức Giêsu. Bấy giờ tổng trấn Philatô ra lệnh trao trả thi hài cho ông. Khi đã nhận thi hài, ông Giôxép lấy tấm vải gai sạch mà liệm, và đặt vào ngôi mộ mới, đã đục sẵn trong núi đá, dành cho ông. Ông lăn tảng đá to lấp cửa mồ, rồi ra về.

Còn bà Maria Mácđala và một bà Maria khác vẫn ngồi đó, đối diện với ngôi mộ. (Mt 27, 57-61)
Sách Đệ Nhị Luật qui định: “Nếu một người phạm trọng tội, bị kết án tử hình, xác bị treo trên cây; nhưng nếu xác đó vẫn còn qua một đêm, thì có thể cho phép chôn cất thi thể đó trong cùng một ngày.”

Ông Giuse thành Atrimathê có ý đến làm theo điều luật này. Và đã làm được. Thời khắc dành cho ông xuất hiện sẽ không bao giờ có được một lần nữa, giống như Simon người Cyrene, hay người phụ nữ vô danh đã xức dầu thơm lên chân Chúa lúc bắt đầu tiến trình khổ nạn. Những nhân vật này đã xuất hiện, có một vị trí trong một khoảng thời gian ngắn ngủi và không bao giờ chúng ta thấy lại họ trước đó cũng như sau này.

Mỗi người chúng ta được sinh ra và được đặt để đúng vị trí mà Thiên Chúa muốn. Đúng thời điểm trong lịch sử, đúng không gian và được Thiên Chúa giao cho một vai trò mà Ngài không trao cho một ai khác.

Tác phẩm đời tôi không xuất hiện trong cuốn sách lịch sử. Nhưng Thiên Chúa dùng nó trong một quyển sách khác.

Thứ Bảy Tuần Thánh là thời điểm để tôi suy nghĩ về điều này.

Hãy ngồi đối diện với ngôi mộ cùng với Maria Magđala và Maria khác, và cảm nhận những tâm tình đến trong ta.

Hãy dành vài phút thinh lặng với Chúa…
Jos. Nguyễn Hùng Cường

1 nhận xét: